Lời giới thiệu: Kính bạch chư tôn đức, kính thưa toàn thể quý vị, Chào mừng quý vị đến với chương trình “Nghe Kinh Phật Thuyết” do Viện Chuyên Tu thực hiện. Trong chương trình kỳ này, chúng tôi gửi đến quý vị đoạn kinh Phật dạy về “Năm loại ác thuyết và thiện thuyết”. […]
Lời giới thiệu:
Kính bạch chư tôn đức, kính thưa toàn thể quý vị,
Chào mừng quý vị đến với chương trình “Nghe Kinh Phật Thuyết” do Viện Chuyên Tu thực hiện. Trong chương trình kỳ này, chúng tôi gửi đến quý vị đoạn kinh Phật dạy về “Năm loại ác thuyết và thiện thuyết”. Xin mời quý vị cùng lắng nghe:
———-
Lời nói của năm hạng người, này các Tỳ-kheo, là ác thuyết, khi có sự đối chứng giữa người và người. Thế nào là năm?
Nói về tín với người không tin, này các Tỳ-kheo, là ác thuyết; nói về giới với người ác giới là ác thuyết; nói về nghe nhiều với người nghe ít là ác thuyết; nói về bố thí với người xan tham là ác thuyết; nói về trí tuệ với người ác tuệ là ác thuyết.
Và này các Tỳ-kheo, thế nào là nói về tín với người không tin là ác thuyết? Người không tin, này các Tỳ-kheo, khi được nói về lòng tin liền tức tối, phẫn nộ, hiềm khích, mất bình tĩnh, biểu lộ phẫn nộ, sân hận, phiền muộn. Vì sao? Vì rằng vị ấy không thấy tự mình có đầy đủ lòng tin, do nhân duyên ấy, không có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về tín với người không có lòng tin là ác thuyết.
Và này các Tỳ-kheo, tại sao nói về giới với người ác giới là ác thuyết? Người ác giới, này các Tỳ-kheo, khi được nói về giới liền tức tối, phẫn nộ… Vì sao? Vì rằng vị ấy không thấy tự mình có đầy đủ giới, do nhân duyên ấy, không có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về giới với người ác giới là ác thuyết.
Và này các Tỳ-kheo, tại sao nói về nghe nhiều với người nghe ít là ác thuyết? Người nghe ít, này các Tỳ-kheo, khi được nói đến nghe nhiều liền tức tối, phẫn nộ…Vì sao? Vì rằng vị ấy không thấy tự mình có đầy đủ nghe nhiều, do nhân duyên ấy, không có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về nghe nhiều với người nghe ít là ác thuyết.
Và này các Tỳ-kheo, tại sao nói về bố thí với người xan tham là ác thuyết? Người xan tham, này các Tỳ-kheo, khi được nói về bố thí liền tức tối, phẫn nộ… Vì sao? Vì rằng vị ấy không thấy tự mình có đầy đủ bố thí, do nhân duyên ấy, không có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về bố thí với người xan tham là ác thuyết.
Và này các Tỳ-kheo, tại sao nói về tuệ với người ác tuệ là ác thuyết? Người ác tuệ, này các Tỳ-kheo, khi được nói đến trí tuệ liền tức tối, phẫn nộ…Vì sao? Vì rằng vị ấy không thấy tự mình có đầy đủ trí tuệ, do nhân duyên ấy, không có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về trí tuệ với người ác tuệ là ác thuyết.
Lời nói của năm hạng người này là ác thuyết, khi có sự đối chứng giữa người và người.
Lời nói của năm hạng người này là thiện thuyết, khi có sự đối chứng giữa người và người. Thế nào là năm?
Thuyết về tín cho người có lòng tin, này các Tỳ-kheo, là thiện thuyết; thuyết về giới cho người giữ giới là thiện thuyết; thuyết về nghe nhiều cho người nghe nhiều là thiện thuyết; thuyết về bố thí cho người bố thí là thiện thuyết; thuyết về trí tuệ cho người trí tuệ là thiện thuyết.
Và này các Tỳ-kheo, tại sao thuyết về lòng tin cho người có lòng tin là thiện thuyết? Người có lòng tin, này các Tỳ-kheo, khi được nói đến lòng tin thì không tức tối, không phẫn nộ, không hiềm khích, không mất bình tĩnh, không biểu lộ phẫn nộ, sân hận, phiền muộn. Vì sao? Vì rằng vị ấy thấy tự mình có đầy đủ lòng tin, do nhân duyên ấy, có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về tín với người có lòng tin là thiện thuyết.
Và này các Tỳ-kheo, tại sao nói về giới cho người giữ giới là thiện thuyết? Người giữ giới, này các Tỳ-kheo, khi được nói đến về giới thì không tức tối, không phẫn nộ, không hiềm khích, không mất bình tĩnh, không biểu lộ phẫn nộ, không sân hận, không phiền muộn. Vì sao? Vì rằng vị ấy thấy tự mình có đầy đủ giới, do nhân duyên ấy, có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về giới với người có giữ giới là thiện thuyết.
Và này các Tỳ-kheo, tại sao nói về nghe nhiều cho người nghe nhiều là thiện thuyết? Người nghe nhiều, này các Tỳ-kheo, khi được nói đến nghe nhiều thì không tức tối, không phẫn nộ, không hiềm khích…không phiền muộn. Vì sao? Vì rằng vị ấy thấy tự mình có nghe nhiều, do nhân duyên ấy, có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về nghe nhiều với người có nghe nhiều là thiện thuyết.
Và này các Tỳ-kheo, tại sao nói về bố thí cho người bố thí là thiện thuyết? Người bố thí, này các Tỳ-kheo, khi được nói đến bố thí thì không tức tối, không phẫn nộ, không hiềm khích… không phiền muộn. Vì sao? Vì rằng vị ấy thấy tự mình có bố thí, do nhân duyên ấy, có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về bố thí với người có bố thí là thiện thuyết.
Và này các Tỳ-kheo, tại sao nói về trí tuệ cho người có trí tuệ là thiện thuyết? Người trí tuệ, này các Tỳ-kheo, khi được nói đến trí tuệ thì không tức tối… không phiền muộn. Vì sao? Vì rằng vị ấy thấy tự mình có trí tuệ, do nhân duyên ấy, có hỷ và hân hoan. Do vậy, nói về trí tuệ với người có trí tuệ là thiện thuyết.
Lời thuyết của năm hạng người này, này các Tỳ-kheo, là thiện thuyết khi có sự đối chứng giữa người và người.
—————
Lời kết:
Kính bạch chư tôn đức, kính thưa toàn thể quý vị, như vậy là quý vị vừa nghe đoạn kinh Phật dạy về “Năm loại ác thuyết và thiện thuyết” . Đoạn kinh này được trích từ kinh Tăng chi bộ, chương Năm Pháp, phẩm Diệu pháp do HT.Thích Minh Châu dịch sang tiếng Việt. Hẹn gặp lại quý vị trong chương trình kỳ sau.
Nam mô A Di Đà Phật.
Viện Chuyên Tu