Tình yêu thương thăng hoa bằng chính sự đồng cảm chân thật thì sẽ dẫn đến hôn nhân viên mãn
CÂU HỎI:
Chào thầy!
Con tên Trần Thái Minh Ngọc, Sinh ngày 24/8/1991 (Al). Hiện con đang công tác và sinh sống tại Cần Thơ. Con xin thầy vui lòng dành chút thời gian chỉ dạy cho con việc này ạ!
Con có người yêu gần 5 năm. Chúng con rất yêu nhau nhưng vì nhiều lý do chưa tiến đến hôn nhân được. Con thì ngày một lớn tuổi nên cha mẹ con rất phiền lòng về vấn đề này. Con cũng rất buồn. Khi con xem tử vi thì được bảo muốn chuyện tình duyên suôn sẻ thì phải cắt tiền duyên. Con không biết phải làm thế nào cho đúng. Xin thầy chỉ dạy. Con cảm ơn thầy rất nhiều. Chúc thầy nhiều sức khỏe để tiếp tục làm nhiều việc có ích cho đời.
Nam mô a di đà phật.
Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật.
———————————————————————–
TRẢ LỜI:
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Năm nay con đã 25 tuổi, tuổi ta là 26 rồi đấy. Một cái tuổi trưởng thành, đủ chín chắn để nhìn nhận, ứng xử, hành động mọi việc trong cuộc sống một cách thật đúng đắn, có phong cách riêng. Thế thì, có bao giờ con dành thời gian mổ xẻ vì sao mình có “nhiều lý do chưa tiến đến hôn nhân được”, rồi tự đặt câu hỏi về con người mình, lối sống mình, tính cách mình và người ấy đã thật sự hiểu nhau, chấp nhận được nhau, sẵn sàng chia sẻ cho nhau những buồn vui, khó khăn trong cuộc đời chưa? Nếu chưa có thời gian thực hiện những vấn đề nghiêm túc cần làm đó, tại sao con lại để thời gian hiếm hoi quý báu của mình đi xem tử vi, dựa dẫm vào lời phán của người khác để giải quyết vấn đề của chính mình, trong khi họ lại là một người hoàn toàn xa lạ chẳng hề biết gì về suy nghĩ, tình cảm, gia cảnh và mối quan hệ của con và bạn con?
Con cứ nghĩ đi, hết sức gian nan mới có thể giữ được mối duyên tình này đến 5 năm, vậy mà lại đi giao phó chuyện trăm năm châu trần cho một thầy bói vô thưởng vô phạt, thật là đáng tiếc quá đi! Con đọc lại bài ca dao này sẽ thấy tiếng lòng thổn thức:
Đói lòng ăn nửa trái sim,
Uống lưng bát nước đi tìm người thương
Người thương, ơi hỡi, người thương,
Đi đâu mà để buồng hương lạnh lùng.
Hôm nay, con tin cậy, đưa “nỗi niềm riêng” ra hỏi Thầy, một tu sĩ Phật giáo thì Thầy sẽ trả lời con dưới góc nhìn trí tuệ, nhân quả của đạo Phật.
Đạo Phật chỉ ra rằng, mọi vật, mọi việc trên thế gian này đều do trùng trùng duyên khởi mà tạo tác. Có thể hiểu nôm na, sự hiện hữu của con người, mọi sự vật, hiện tượng, trạng thái liên quan đến từng cá nhân đều do nghiệp quả của họ quyết định. Vì thế cho nên mới có việc 2 người song sinh cùng mẹ cha, cùng thời khắc, theo tử vi thì có cùng ngôi sao chiếu mệnh, nhưng cuộc đời, sự nghiệp không giống nhau. Có khi, người thì lên đỉnh cao vinh quang, còn kẻ kia lại ở tận cùng vực thẳm thất bại. Đức Phật từng dạy rằng: “Con người là chủ nhân của nghiệp, là kẻ thừa tự nghiệp. Nghiệp là thai tạng mà từ đó con người được sinh ra; nghiệp là quyến thuộc, là nơi nương tựa”. Cho nên, không có lá số tử vi nào qua ngày sinh, tháng đẻ mà xem thấy hết nghiệp quả của con người để chỉ được cho họ lối đi. Con người sẽ thọ lãnh nghiệp báo đã tạo tác và cũng chính họ mới có khả năng chuyển nghiệp của mình từ sự tu tập, tạo nhiều nhân duyên thiện để quả ác cũng thành nhỏ, nghiệp dữ cũng chuyển lành.
Trong luật nhân quả của nhà Phật, nhân duyên cha mẹ – con cái, vợ – chồng cũng là nghiệp quả trả vay lẫn nhau nhiều đời, nhiều kiếp. Trong vô lượng kiếp, ai cũng đã từng là cha ta, là mẹ ta, là quyến thuộc ta cả. Kinh Phạm Võng nhấn mạnh: “Tất cả nam tử là cha ta, tất cả nữ nhân là mẹ ta”, những mối quan hệ thân tình đã được hình thành như vậy. Ông (bà) thầy chấm tử vi phán rằng, con phải “cắt tiền duyên” thì mọi chuyện tình ái mới được suông sẻ, Thầy xin hỏi: “tiền duyên” đó là cái gì, nếu không phải là dựa trên nhân duyên – nghiệp quả chi phối ba đời? Mà đã là nghiệp quả thì chính bản thân mình phải mạnh dạn nhìn nhận và cố gắng cải thiện thôi, hoàn toàn không một ai có thể đại diện thần thánh hay cầu thần thánh thay mình làm việc này, bởi lẽ, không ai trốn thoát được nghiệp do chính mình tạo trong quá khứ. Bởi vậy, ông bà ta xưa cũng có câu : “lưới trời lồng lộng, thưa mà không lọt”.
Thầy nhớ trong tác phẩm Mê tín Chánh tín, Hòa thượng Thích Thanh Từ có viết: “Đồng cốt là hiện tượng mê hoặc khủng khiếp. Những kẻ làm ông đồng, bà cốt đều là người sống trong trạng thái bất thường. Bản thân họ đã mất hết khả năng tự chủ, họ bị sai sử bởi một ma lực huyền bí nào đó. Khi ma lực ấy dựa vào họ, liền lạm dụng các danh hiệu thánh, những bậc vĩ nhân của thuở xưa dùng mạo xưng để lừa bịp người đời… Mê tín là lối tin mù quáng khiến con người mất hết trí thông minh. Những kẻ chủ trương mê tín là người làm hoặc loạn thế gian, đưa dân tộc lùi lại bán khai.” Con nên lưu tâm những lời dạy hết sức thực tế và thâm thúy này của Hòa thượng con nhé!
Còn chuyện “cắt tiền duyên” mà con muốn hỏi, Thầy có mấy ý muốn trao đổi với con đây. Theo Thầy được biết, khái niệm tiền duyên đã tồn tại từ lâu đời lâu kiếp thuộc về tâm linh, nhưng “cắt tiền duyên” thì thuộc về yếu tố tâm lý và có thời gian gần đây. Về tâm linh thì tiền duyên là mối duyên tình mang yếu tố say đắm, đam mê hay thù hận trong vòng nhân quả từ kiếp trước chưa được giải quyết giữa nhũng người đã từng luyến ái với nhau, vấn đề này không thể qua loa kiểm chứng bằng ngoại cảm đồn đãi, nở rộ trước giờ. Thực tế hiện nay, chủ yếu những người bị phán có tiền duyên đều là do thầy đồng, bà cốt lợi dụng tâm lý của những cô gái, chàng trai đang sốt ruột chuyện lập gia đình để bịa ra chuyện có tiền duyên oan trái hay âm hồn oan tình báo oán nhằm mục đích trục lợi, kiếm sống bản thân. Giống như Bá Kiến ngày xưa ngấm ngầm đẩy người ta xuống sông rồi kéo lên, bắt đền ơn vậy. Do đó, con nên tỉnh táo mà nhận định vấn đề, kẻo không khéo lại gặp phải phiền toái tiền mất tật mang.
Những người nhẹ dạ, tin mình có tiền duyên thì sẽ càng tin hơn sau khi bị các thầy ám thị, và rồi, tìm mọi cách để giải quyết nỗi lo “canh cánh bên lòng” cho bằng được. Thật sự, có nhiều người vô duyên trong ăn nói, hời hợt trong giao tế, lôi thôi trong ăn mặc, luộm thuộm trong sinh hoạt, thậm chí là ù ù cạc cạc trong mọi hoạt động của đời sống cá nhân, chẳng có chí hướng gì phấn đấu với tinh thần trách nhiệm thì làm sao mà có người nào dám “liều mạng” để chọn mình làm người gởi gắm phần đời của họ… thế mà hết sức vô duyên, lại cứ đổ tội cho “tiền duyên” thiệt là tội nghiệp quá đi!
Quan niệm ông bà ta “gái lớn phải có chồng, trai khôn phải có vợ” đã ăn sâu vào nếp sống tập quán bà con mình từ nông thôn đến thành thị, nên một cô gái ngoài tuổi 30 mà chưa lấy chồng, một người anh chàng trải qua cả chục mối tình mà chưa kết duyên cùng ai, đôi vợ chồng giàu nứt đố đổ vách mà ngót mười năm chung sống vẫn chưa có lấy một mụn con để tay bế tay bồng… lỗi tại đâu? Chắc là có con ma nào hận tình theo ám mà, bởi vậy nên cứ bao năm mà vẫn “đi sớm về khuya một mình”; chắc đời trước mắc nợ tình ai đó, giờ họ đeo theo “đòi nợ” cho bỏ ghét nên vợ chồng không thuận ý đẹp lòng khi ở bên nhau… cuối cùng, quy án cho “tiền duyên” và cần phải “cắt” liền cho xong chuyện. Có cả 1001 lý do để người ta tìm đến các bà đồng, thầy cúng hay pháp sư để “giải” nỗi phiền muộn này. Và những câu chuyện “cắt tiền duyên” của nhiều người đã có khi trở thành bi kịch của gia đình vì không có trí tuệ, thiếu trách nhiệm và niềm tin bản thân, mà duyên tình thì cứ lận đận hoài suốt năm này tháng nọ.
Lại nữa, cuộc sống hội nhập của xã hội ngày nay, đa phần các bạn trẻ quá bận bịu với học hành, công việc để mong tạo dựng sự nghiệp, ổn định cho tương lai, vô tình cũng khiến các chàng trai bị muộn vợ, các cô gái “ế” chồng vì không có nhiều thời gian để “lang thang” tìm bạn. Nếu những người bận rộn này không chủ động mở rộng các mối quan hệ, hay thay đổi thói quen cuộc sống và thái độ giao tế thì có cắt duyên trăm lần cũng chỉ có nghêu ngao, tủi phận: “đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn” mà thôi.
Cho nên, theo Thầy, thay vì suy nghĩ tiêu cực, ngồi than thân, trách phận chẳng lợi ích gì với cái “tiền duyên” vớ vẫn nào đó; con hãy tích cực xem xét lại mối quan hệ giữa con và người bạn đã quen 5 năm kia, tìm cách tháo gỡ những chỗ còn vướng mắc, vun bồi thêm tình yêu và lòng vị tha để hạnh phúc nảy mầm, nếu tình yêu thương thăng hoa bằng chính sự đồng cảm chân thật thì sẽ dẫn đến hôn nhân viên mãn. Có một lời khuyên hay, Thầy đọc được và thấy có thể ứng với trường hợp của con, Thầy chép lại cho con nghiền ngẫm nha: “Bạn phải biết điều khiển cuộc sống của mình, đừng để cuộc sống điều khiển bạn. Tự quyết định, tự hành động, tự chịu trách nhiệm tất cả mọi vấn đề. Đừng sống một cách tẻ nhạt, cuộc sống chứ không phải là một vở kịch được diễn đi diễn lại nhiều lần. Mọi quyết định của bạn, một là sẽ đưa bạn đến gần hơn với mục tiêu, hai là đẩy bạn rời xa nó. Do đó, hãy có một quyết định đúng đắn nhất. Giống như diễn viên hài Tim Allen đã nói rằng ‘Nếu bạn không tự quyết định được cuộc sống của mình, cuộc sống sẽ quyết định thay bạn’ ”.
Thầy chúc con minh mẫn hơn trong những quyết định của mình.
NAM MÔ TRÍ HUỆ THẮNG PHẬT
THẦY
THÍCH THIỆN THUẬN