“…hạn chế sống buông thả theo nhu cầu bản thân thuộc về yếu tố bản năng thì sẽ giảm được nhiều ràng buộc đau khổ
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
A di đà phật con kính đảnh lể thầy Thích Thiện Thuận !
Con kính chúc thầy thân tâm thường an lạc để đem phật pháp đến cho chúng sanh ngày 1 nhiều hơn để chúng con có cơ duyên học hỏi& huân tập ! Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật _()_
Phật tử có 1 chuyện muốn thưa cùng thầy để hiểu rõ hơn về khía cạnh của chữ ngoại tình ( vì nó nằm 1 trong 5 giới của đạo Phật ) . Theo như con hiểu giới tà dâm là đồng nghĩa với chữ ngoại tình, nhưng nếu vợ chồng không còn chung sống ( trên danh nghĩa vợ chồng) với nhau ( vì sự bất hòa chứ không phải vì ngoại tình mà chia tay ) , nhưng vì con cái nên họ vẫn sống chung dưới một mái nhà nhưng mọi việc sinh hoạt đều riêng biệt ( mỗi người một thế giới riêng) . Họ đã sống như vay hơn 10 năm hay ít hơn 5 năm gì đó . Nếu bây giờ họ có bạn đời bên ngoài nhưng chưa thành danh , vậy người đó có mang tội ngoại tình hay là tà dâm gì đó không ? Con xin thầy giảng giải cho con được rõ !
Nam Mô Hoan Hỷ Tạng Bồ Tát Ma Ha Tát _()_
———————————————————-
TRẢ LỜI
ADIDAPHAT.
Thầy chào con,
Trước hết, thầy có lời tán dương con khi có suy nghĩ trung thực với bản thân, thẳng thắn với “nội kết” bấy lâu chưa giải tỏa. Hôm nay, thầy có vài điều muốn chia sẻ với con một chút về nỗi “băn khoăn” không nói nên lời của con trong cuộc sống nhiều lựa chọn này.
Khi vợ chồng còn sống chung dưới bất cứ hình thức nào thì cũng là vợ chồng danh chánh ngôn thuận con ạ! Do vậy, có bạn đời khác bên ngoài dù chưa thành danh nghĩa thì về mặt pháp lý vẫn vướng tội vi phạm hôn nhân một vợ một chồng. Và về mặt đạo nghĩa vợ chồng, đó chẳng khác gì ngoại tình.
Trong bộ Thành Phật Chi Đạo, Luật sư Ấn Thuận đã thuyết minh: “Nếu nam nữ đồng ý được cha mẹ cùng người bảo hộ đồng ý, không trái với luật pháp quốc gia và trải qua hôn lễ, kết thành phu phụ. Đây là chánh dâm, là yếu tố tổ hợp thành tựu gia đình, là việc cần yếu để có con cháu nối giòng, là việc chánh đáng không tội. Trái lại, nam nữ Phật tử tại gia dù hai bên đồng ý, mà trong Phật pháp cấm ngăn (lúc thọ Bát Quan Trai Giới), hay luật pháp quốc gia không cho phép, hoặc thân nhân cùng người bảo hộ không đồng ý, đều thuộc về tà dâm.Cần phải ngăn cấm! Việc ấy là ác hạnh, phá hoại sự hòa vui trong gia đình, nhiễu loạn trật tự của xã hội”.
Dù thực tế cuộc sống chung hiện nay chỉ là sự gắn bó trên danh nghĩa, không ai quản ai, ai cũng có quyền tự do riêng của mình. Nhưng, sống buông tuồng như thế, con có nghĩ, tâm của mình biết bao giờ mới dừng lại sự ham muốn ái dục?
Kinh Lăng Nghiêm có ghi:
“Dâm tâm bất trừ, trần bất khả xuất.
Túng hữu đa trí, thiền định hiện tiền,
như bất đoạn dâm, tất lạc ma đạo.”
Tạm dịch:
Ai không trừ bỏ tâm dâm
Đừng mong ra khỏi đường trần khổ đau
Người đa trí muốn thoát sầu
Có thêm thiền định cũng đâu giúp gì
Nếu không đoạn tánh dâm si
Lạc vào ma đạo thầm thì tiếng mê.
Ai cũng như nhau trong cuộc sống này cả thôi con ạ, nhưng hơn nhau chính là ở chỗ biết dừng lại những ham muốn có nguy cơ dẫn đến đỗ vỡ, tan thương, đắm nhiễm… Vì những thói quen này sẽ cột chặt con người vào vòng lẫn quẫn khổ đau, liên tục đắp nối nhau được mất, vui buồn. Không luận mình có theo tôn giáo hay không, nhưng hạn chế sống buông thả theo nhu cầu bản thân thuộc về yếu tố bản năng thì sẽ giảm được nhiều ràng buộc đau khổ của cuộc sống nơi trần ai giả tạm . Và trong cái gia đình cũng đầy “giả tạm” đang được che mắt bởi đủ thứ danh nghĩa, hình thức kia , có bao giờ người chồng tự hỏi, người phụ nữ “tạm bợ” nào đó của họcó đau khổ, có mòn mỏi chờ đợi người đàn ông đem lại cho mình sự gắn bó danh chánh ngôn thuận, để có thể ngẩng đầu mà đi trong cái xã hội đầy dẫy dư luận và lời đàm tiếu này? Còn người phụ nữ từng gắn bó trong cuộc đời họ có cần một bờ vai khác chở che “thật sự” để đưa cô ấy đi đến hết cuộc đời, thay vì cứ loay hoay mãi trong cái bóng đã chao nghiêng của người chồng không còn tình yêu.
Theo Thầy nghĩ, nếu con đã chắc chắn không tìm thấy hạnh phúc trong đời sống hôn nhân hiện tại thìnên sớm có một sự quyết định kết thúc, để chính thức tìm cho mình một bến đổ bình an khác mà không làm đau khổ ai nữa, nhất là con cái của con. Nhưng trước khi có những quyết định chia tay để tự do đến với người khác, vợ chồng con nên cho nhau một cơ hội hòa hợp với những suy nghĩ thật thấu đáo, có nghĩa, có tình; có trước, có sau; và nhất là có tương lai của một gia đình làm tổ ấm cho các con của con nương tựa để chúng tự tin bước vào đời.
Ông bà ta có nói câu này rất thắm đẫm nghĩa tình phu thê, thầy chép lại con đọc nha:
“Vợ chồng đầu gối má kề
Lòng nào mà bỏ ra về cho đang
Hồ về chân lại đá ngang
Về sao cho dứt cho đang mà về.”
Thầy cám ơn con đã có câu hỏi hay và thẳng thắn. Chúc con có đời sống an lạc.
Thầy,
THÍCH THIỆN THUẬN